3 tuần lặn lội ở Cà Mau và Bạc Liêu nhưng chủ yếu là ở 3 huyện Năm Căn, Ngọc Hiển và Đầm Dơi của tỉnh Cà Mau cho mình nhiều hiểu biết về vùng đất khá nổi tiếng và cũng sẽ là study sites của mình trong 4 năm. Từ trên máy bay (mình bay từ TPHCM xuống Cà Mau, hình như là sân bay Trà Nóc thì phải, thấy bố mình nói vậy) nhìn xuống, ôi chao, toàn nước là nước. Ai cũng phì cười khi thấy mình nói là "không biết bơi", mà tiếng trong này là "không biết lội". Cái sự "bất đồng ngôn ngữ" này kể ra cũng hay. Trước khi vào MD, mọi người đã dặn rồi. Ví dụ như người miền Tây nói "em chịu" có nghĩa là "chịu", trong khi người miền Bắc nói "em chịu" có nghĩa là "không chịu". Cái hôm phỏng vấn một shrimp farmer mình chỉ có hử với hả, khổ thật, không tài nào mà nghe được. Khá nhiều từ mới cần phải học. Ở bến tàu cao tốc đám bán hàng rong cứ mời chào "mua đĩa đi chế". Đến gần hôm về mình mới biết "chế" có nghĩa là "chị gái". Bó tay.com
Mấy bức ảnh này chụp ở xã Đất Mũi, tận cùng của tổ quốc. Thế là cuối cùng mình cũng đã đến được vùng đất trong baì hát Đất mũi Cà Mau mà mình thích từ ngày nhỏ. "Anh đến quê em đất biển Cà Mau. Có thấy xanh tươi đước rừng bát ngát...Có thấy bao la cánh đồng muối trắng...". Nhạc sỹ Hoàng Hiệp mà có dịp trở lại Cà Mau thì chắc là phải sáng tác bài hát khác về vùng đất này vì bây giờ Cà Mau chỉ có tôm và tôm thôi.
Hy vọng sẽ còn nhiều điều thú vị nữa ở MD.
Ui, Ha oi xinh the nay chet may anh o do thoi
ReplyDeleteHehehehehe, khong dam dau em Hue a
ReplyDelete